Có những người tiếc công yêu đã 6, 7 năm nên không dám bỏ để rồi ôm ấp mớ tình nhạt hơn nước ốc mà kêu đời bất công với ta quá!
Ngày xưa, Phương Mai- đồng nghiệp, bà chị và cũng là chiến hữu nhiều phi vụ đen tối với tôi đã nói trước khi tôi cưới vợ. “Mày phải xác định rõ ràng Tú ạ! Ở đời ngu nhất là 3 thứ hôn nhân này. Một: Vì bố mẹ bắt cưới mà cưới. Hai: Vì mang bầu mà phải cưới. Ba: Vì yêu nhau quá lâu mà phải cưới. May thay, tôi cưới không vì 3 lý do đó. Vì cả 3 lý do đó, tôi đều thấy sau mỗi cuộc ly dị của những người tôi biết. Nhiều nhất vẫn là lý do thứ 3. Là tiếc công yêu nhau mà lấy nhau.
Tiếc công yêu nhau mà phải cưới nhau. Đã yêu vài ba năm nên không muốn thay đổi, ngại thay đổi. Bao nhiêu đôi đã như vậy?
Tình yêu là 1 điều kỳ lạ. Nó khác với tình bạn lắm! Tình bạn là quá trình tích luỹ nhiều năm còn tình yêu lại là một cảm giác nhất thời. Tình yêu không đến vì người ta đã ở bên nhau quá lâu. Ai đó nói lửa gần rơm chỉ là thứ tình gá gẩm. Có những người chơi với nhau cả chục năm là bạn bỗng 1 hôm lại thấy yêu nhau đó là vì 1 hôm đó, trái tim trúng tên. U mê bao năm mọt ngày sáng rõ. Chứ nếu ai đó nói họ chơi với nhau lâu dần biến chuyển thành tình yêu thì thật chẳng tin cho nổi.
Cũng chính vì lẽ đó. Một tình yêu lâu năm mà chưa cưới (trừ lý do học hành, bận chính đáng) thì thường tình yêu đó rất dễ bị mủn đi. Vì tình yêu như một cái cây dễ chết. Chỉ thiếu chăm bón 1 lúc là nó có thể lăn ra chết ngay được. Nó khác tình bạn. Tình bạn bị bỏ đói nhưng khi cho ăn, vẫn có thể sống lại. Chứ tình yêu bị bỏ đói sẽ chết ngay. Thế nên, yêu nhau lâu mà không chăm sóc tương xứng, nó sẽ chết. Cái còn lại chỉ là lớp vỏ tình yêu mà thôi.Có những tình yêu nhạt như nước ốc rồi mà người ta vẫn ôm khư khư nó vì tiếc công yêu từng đó năm. Cũng khó ai có thể từ bỏ nếu như không có 1 tác động mạnh đến nó. Những tình yêu nhạt như thế vẫn sống chỉ vì có nhiều người phải “bánh gối” mới từ bỏ nó đi. Tức là phải có người thay thế mới đủ dũng khí kết thúc.
Sự thay đổi một thói quen là rất khó đối với những người bản lĩnh kém. Có bao nhiêu người dám bỏ 1 tình yêu vài năm để đổi lấy 1 tình yêu vừa tức thì? Chỉ có những người bản lĩnh lắm mới dám làm vậy. Mà trong khi đó, ai cũng nói: Tình yêu không toan tính thiệt hơn. Nhưng đúng là phải toan tính thì mói chọn sự an toàn thay vì quyết định rẽ ngang.
Khi phải quyết định một điều gì đó trong tình yêu, người ta vẫn viện dẫn trái tim để nói song đôi khi, người ta lại cố tình không nghe thấy cũng vì cái sự tiếc công yêu này mà ra. Phải! Tiếc công yêu!
--------------------------------------
Lượn lờ blog bạn Miu thì nhặt được cái entry từ blog của em Pi blog của Pi
Thấy bố của Pi viết bài này hay , cái lý lẽ cũng phù hợp với mình thế là tớ copy về, chứ cũng chả có ý ám chỉ này nọ đâu nhá


Trường hợp thứ 3 tớ cũng đã gặp khá nhiều , có đôi đã đính hôn , có đôi yêu nhau mấy năm trời ... rồi có 1 người hết yêu thế là chia tay.
Người ngoài nhìn vào thì cứ nói sao mà tàn nhẫn ...
nhưng tình cảm mà cứ ép mình hay níu kéo người thì dù có dẫn đến hôn nhân cũng chẳng đi tới đâu ,ngày một ngày hai đưa nhau ra tòa ,tương lai hôn nhân như địa ngục...không có hạnh phúc thì tiếc nuối làm gì
Không yêu nữa mà dám dứt khoát đã khó. Nhưng yêu mà giữ được cho tình yêu đó bền vững lâu dài đến hôn nhân thì càng khó hơn.
Vì nó khó, nên nếu đủ bản lĩnh, hãy tiếp nhận và đi với nó đến cùng, quyết liệt với nó đến cùng.
Còn không , đừng tiếc rẻ mà cố lượm lặt .
Thề với trời đất, em sẽ chỉ lấy người em yêu vì tình ...




