Pic : khoảnh khắc hiếm có, số đẹp


Sáng qua khi tôi còn loay hoay chưa chịu thức dậy, em nhắn tin hỏi, còn 17 giờ nữa, chị có hồi hộp không ... quả thật trong lòng có cảm giác nôn nao rất lạ nhưng từ ngày 20t đến giờ, cứ đếm đến ngày này mỗi năm tôi lại sợ... bởi vì thời gian đã trôi nhanh như thế,ngắn ngủi như thế và nó sẽ vẫn tiếp tục như thế... tôi sợ 1 nỗi sợ muôn thuở của loài người...
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với khoảng sân rộng trước nhà. Lúc đó trông rất nhiều cây trái , ngoại bảo trồng nhiều cây như vậy là để cho tôi leo tréo. Ngày xưa tôi rất nghịch, trông y như con trai. Khoảng sân trước nhà rất mát, tôi và các bạn trong xóm vẫn thường tụ tập chơi năm mười, rồng rắn lên mây và thường hay lấy lá dừa làm nhà chòi lá trông y như thật. Trẻ con bây giờ chắc không dễ gì có được cái hạnh phúc tưởng chừng như thật bình dị trong những trò chơi dân gian như thế...
Hồi tôi học mẫu giáo, sau trường là 1 khoảng đất rộng, xa xa là vài căn nhà nhỏ, thời đó đất đai rộng rãi lắm chứ không như bây giờ... Tôi có trí tưởng tượng khá phong phú, mỗi khi đi ngang chấn song, tôi lại áp mặt vào đó nhìn ra xa và nói với với đám bạn đằng xa kia là ngôi nhà của mụ phù thủy, rồi tôi hỏi các bạn có thấy ống khói bốc nghi ngút không. Công nhận cũng hay thật, bạn nào bạn nấy đều ngẩn ngơ tin hết những điều tôi nói
Lên cấp 1, bên hông trường tiểu học của tôi lại cũng là 1 khoảng đất trống dùng làm sân chơi bóng đá... Ngày đó tôi ngồi ngay cửa sổ, tâm hồn lại hay treo ngược cành cây nên cứ hay nhìn ra bãi đất rộng đó, buổi chiều mát,gió vi vu thật tuyệt... Nhìn ngó vẩn vơ như vậy nhưng lúc nào tôi cũng là đứa hay phát biểu nhất lớp, lúc đó còn nhỏ nên giàu trí tưởng tượng,cộng với việc hay được thầy khen nên sự sáng tạo được phát huy 1 cách tối đa. Thích nhất là viết tập làm văn, ngồi ngay cửa nên chim hót rít rít, gió thổi nhè nhẹ, ý tứ cứ dào dạt

10 đó năm trôi qua...
Lên cấp 3, rồi lên ĐH ... phát hiện ra sát bên hông trường cũng có 1 khoảng sân rộng để chơi bóng ... thấy cũng lạ...trùng hợp ghê
Chiều nay, vô tình đứng hóng gió, mới chợt nhớ đến những khoảng sân thời thơ ấu ấy...quá nhiều ký ức và kỷ niệm ...
Vậy là hơn 10 năm nữa lại trôi qua...
1/3 đời người vậy mà có là bao...
Ngày xưa,có một hôm mẹ bảo, mới ngày nào còn chạy lon ton trước sân ...mới đó mà con đã lớp 3..
ừ thì, bây giờ thì cũng tưởng như mới đó ...nhưng mọi thứ đã xa lắm rồi
có đôi khi thấy mình lạc lõng khi đi vào 1 thế giới của các em bằng tuổi mình nhiều năm về trước
Nhưng sự nối tiếp vẫn cứ diễn ra vùn vụt...
Các anh chị đi trước chắc cũng có đôi lần nhìn lại như vậy, thế hệ sau này rồi cũng sẽ như thế...
Tre già măng mọc, thế hệ này nối tiếp thế hệ kia là chuyện của muôn đời ....ai chẳng 1 lần ở tuổi lên 3, ai chẳng 1 lần bước qua tuổi đôi mươi , mười tám...
Người ta bảo, hoa có lúc phải tàn , rựu rồi cũng phải cạn... nhưng còn có 1 quy luật khác mà người ta ít nhớ đến là sự sống bắt nguồn từ cái chết
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết.
Đêm qua sân trước , một cành mai....
Cùng với những hy vọng, tinh hoa, sự sống tưởng có ngày sẽ lụi tàn vậy mà lại càng đẹp đẽ, rực rỡ hơn.Đó là dòng chảy sinh hóa , con người k0 thể tách khỏi dòng chảy vĩ đại ấy, cứ nối tiếp nhau chảy đến vô cùng...Và hiện tại đang rất phấn chấn với tuổi mới tràn đầy những niềm vui và bất ngờ đang chờ đợi ...ngày hôm nay nhìn thẳng, phía trước mặt con đường dài và rộng thênh thang ...

HaPpY BdaY TO ME
HaPpY BdaY TO PISCEANS
HaPpY BdaY TO any MARCH people




Listen~~~~~~> This used to be my playground
This used to be my playground (used to be)
This used to be my childhood dream
This used to be the place I ran to
Whenever I was in need
Of a friend
Why did it have to end
And why do they always say
Don't look back
Keep your head held high
Don't ask them why
Because life is short
And before you know
You're feeling old
And your heart is breaking
Don't hold on to the past
Well that's too much to ask
[chorus]
Live and learn
Well the years they flew
And we never knew
We were foolish then
We would never tire
And that little fire
Is still alive in me
It will never go away
Can't say goodbye to yesterday (can't say goodbye)
[chorus]
No regrets
But I wish that you
Were here with me
Well then there's hope yet
I can see your face
In our secret place
You're not just a memory
Say goodbye to yesterday (the dream)
Those are words I'll never say (I'll never say)
This used to be my playground (used to be)
This used to be our pride and joy
This used to be the place we ran to
That no one in the world could dare destroy
This used to be our playground (used to be)
This used to be our childhood dream
This used to be the place we ran to
I wish you were standing here with me
This used to be our playground (used to be)
This used to be our great escape
This used to be the place we ran to
This used to be our secret hiding place
This used to be our playground (used to be)
This used to be our childhood dream
This used to be the place we ran to
The best things in life are always free
Wishing you were here with me...
Bệnh sến tái phát, bộc lộ điên cuồng

