gần 1700 km...
dọc chiều dài Bắc Nam
đó là quê hương...
là mảnh đất địa linh sinh ra nhân kiệt
là những ngày tháng khó khăn , tay lấm chân bùn của ba...
nơi làng quê và những con người bình dị , hồn hậu, chân chất ...
nơi đó có những vị vua , chúa tài giỏi,
và cũng có những tướng tài ,những anh hùng
như ba ...
nhìn ba đứng đó nói chuyện trước hàng trăm người mà nước mắt bỗng rơi
mọi người ngồi đó im lặng lắng nghe , những người con của quê hương ...có người đã đi tứ xứ ,người xa lạ,người họ hàng , người quyền thế , người nông dân...và có cả những con ng tôi chưa bao giờ gặp...
ở cái thời đại mà người ta coi trọng tiền hơn tất cả, người ta lợi dụng nhau, dùng tiền mua quyền thế ... chẳng biết có ai thật sự lắng nghe k0 mà cả hội trường im lặng dõi theo từng lời nói của ba ....ba con vẫn phong thái khiêm tốn giản dị thường ngày và giọng nói trầm ấm mộc mạc...dẫu trong tiếng ồn ào và những bó hoa chúc mừng...
rồi con lại tự xấu hổ với chính mình vì đôi lúc con quá ham muốn đòi hỏi những thứ vật chất , hào nhoáng ,hư ảo bề ngoài
ừ thì vì ba con k0 tham vọng cao xa , ba con thanh liêm quá...
con tự hào...
....con thương ba biết chừng nào ....
Bỗng cơn gió nhẹ...
Nhìn ra ngoài cửa
lòng ngập tràn tin yêu
Quê hương đổi mới...đẹp biết bao...
tự nhủ thầm
Phải lấy người như ba....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét