Thứ Ba, 6 tháng 6, 2006

04/06/06

Vọng phu trên cát


Chiều như mọi chiều
chị ngồi ôm con chờ chồng trên bãi cát
cơn bão đi qua
để lại sau lưng trời hoang đổ nát
thuyền anh không về nữa rồi
con thơ có biết gì đâu
anh không về nữa rồi
con thơ có biết gì đâu
tiếng đau làng chài lẩy bẩy đêm thâu
trời đầy mắt sao lạnh lùng chẳng thấy
biển hết cơn điên nằm hát vô tình
chiều như mọi chiều
chị ngồi ôm con
đôi mắt lặng thinh
nơi thuyền anh thường về những đêm hò hẹn
nơi lần đầu chị bẽn lẽn trao anh hoa trinh thánh thiện
dưới ánh trăng thề nguyện cầu biển trời mãi được bên nhau
anh không về nữa rồi
con thơ có biết gì đâu
sương xưa lẻ loi chít trắng mái đầu
gió xuống máu ngông giở trò thủ thỉ
biển hết cơn điên nằm hát vô tình
chiều như mọi chiều
chị ngồi ôm con
ôm cơn bão đời mình
nàng Vọng Phu hoá thân trên cát
trăng sao rón rén đi qua
những lời cầu hồn thảng thốt bay qua
từ cõi hư vô cơ hồ tiếng ai thầm nhắc:
anh không về nữa rồi
con thơ…


 


Cơn bão đi qua rồi ... để lại bao nhiêu hoang tàn và tang tóc ... Mẹ mất con, vợ mất chồng, anh mất em, con mồ côi cha ... Có những nỗi đau ko thể dùng tiền & vật chất xoa dịu và che lấp được ... Ánh mắt ng già đục, ánh mắt trẻ thơ thì trong, còn anh mắt của ng phụ nữ mất chồng thì hoang dại ... nhưng tất cả đều luôn hướng về phía những con ng ra đi nhưng ko bao giờ trở lại ... Ta giúp được gì cho họ đây tiền bạc? Vật chất? Lòng thương xót tội nghiệp? Hay là những giọt nước mắt ... Mọi ng ... bất lực trước những nỗi đau của kiếp ng - nỗi đau mất mát, nỗi đau mất đi những ng mình yêu thương nhất ....


...............


Trước những nỗi đau quá lớn mà nhiều người phải gánh chịu... chúng ta may mắn hơn rất nhiều. Ta đang sống 1 cuộc sống happy hơn nhiều với đầy đủ vật chất, trong vòng tay thương yêu của gia đình , bạn bè...


Vậy mong rằng mọi người sẽ luôn yêu thương và quý trọng sự sống của mìnhImage

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét