Gió vô hình vô hướng, nhưng gió có cần dừng lại?
Gió không biết dừng chân vì gió không có chân, gió nhởn nhơ trong những giấc mơ
Gió luôn tìm tới chân trời xa, nhưng gió mang trong mình cả truyền thuyết, để kể khắp muôn nơi...
Gió đi qua không trở lại, nhưng những nơi gió đi qua vương lại niềm vui
tại sao cây cứ rung rinh lạ, tại sao đồng cỏ ngút ngàn trôi, tại sao biển cứ réo rắt cười...
Gió đôi khi đầy khát vọng, mang trong hồn cả bão lớn
nhưng... Gió đôi khi luyến tiếc vì không giữ được hôm qua
Gió mang niềm vui vì ko gì bó buộc được,
gió mang nỗi buồn ...vì ko ai giữ được gió
... nhưng gió vẫn là gió...
gió cứ ham chơi mãi...
gió ham chơi
gió sống
gió vui...
………………………………
Gió thích đi đến những nơi mới mẻ và khám phá những điều kì diệu...
Gió khó nắm bắt...
Gió thích lướt trên những tàn cây , kẽ lá,lắng nghe âm thanh của cuộc sống tràn trề....
Gió hiền dịu , mơn man...
Gió không nhu nhược và có sức mạnh riêng của nó...
Gió phục vụ và có ích con người...
Người ta cứ bảo gió lãng tử hào hoa, và bản chất của cơn gió… vô tình .Nhưng đâu phải cơn gió nào cũng vậy.
Mình muốn được là cơn gió nhỏ mát trong thật nhẹ nhàng, có thể chạm vào để dễ dàng chia sẻ và xua tan đi những nỗi buồn phiền trong cuộc sống , dịu dàng mang đến niềm vui cho mọi người….bản chất của cơn gió là nhạy cảm và mát dịu mà phải k0 ^^
I’m a tiny wind but not just passing someone’s hair and left nothing.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét