Firstly, tựa blog này là” viết cho em” , có 2 người được xưng em ở đây . Trên tinh thần thì blog này là những lời bày tỏ , sẻ chia, tâm sự và xin lỗi từ tận đáy lòng . Nhưng chị sẽ viết riêng cho từng người một
----------------------------------------
Đúng ra chị k0 nên viết blog này , chị đã phân vân vài hôm nay để rồi quyết định viết vì chị biết C sẽ đọc nó , thâm chí đọc rất kĩ từng chữ…
Cho đến giờ có lẽ em vẫn muốn hiểu rõ vì sao chị lại đi vào cuộc sống của em như vậy.
Em là cô bé xinh xắn, từ nhỏ luôn được cưng chiều, em giống như 1 nữ hoàng nhỏ được luôn được chăm sóc kỹ càng như được đặt trên ngai vàng để hướng đôi mắt nhìn xuống mọi người .Ngoài gia đình và vài người thân thiết , mọi người xung quanh chỉ dám đứng nhìn em từ xa . Có lẽ từ nhỏ cho đến cách đây k0 lâu ,em chưa gặp phải vết thương lòng nào ngoài chuyện tình yêu
Chị là 1 cô gái bình thường , cũng sống trong tình thương của gia đình, nhưng chị k0 được nâng niu theo kiểu 1 công chúa, mọi người có thể trò chuyện và cười với chị.Chị k0 dám tự nhận mình cởi mở thân thiện nhưng chị có thể lắng nghe và chia sẻ với mọi người. tâm hồn chị chi chit những vết thương , đôi khi nó đập và tim đau đớn .
Cô bé ah , có khi nào em nghĩ , tính cách của mỗi con người là do gia đình , môi trường sống và cách họ đón nhận những gì xảy ra trên đường đời hay k0? Và sự trưởng thành được rèn luyện từ những nỗi đau hay sự vấp ngã ấy để rồi tự đứng lên , vượt qua và có cái nhìn sâu sắc hơn về con người , về cuộc sống.
Ngày đó chị luôn thích ngắm nhìn em và hy vọng có dịp nói chuyện với em nhưng lần đầu tiên được nghe em nói thì người mở lời trước với chị là em. Có lẽ em k0 nhớ ra chị là ai .Chị và em đã gặp nhau ngoài đời rồi đấy C ạ. Lần đâu tiên khi em mở lời ra với chị , thật sự giống như tạt nước lạnh , lời nói kèm ánh mắt của em lúc đó thật vô cảm , khinh người và nó làm chị đau như vừa chạm phải gai nhọn . Khoảng thời gian đó chị thất vọng về phong cách sống của em bởi vì khuôn mặt và mái tóc ấy ngày nào chị cũng thích được ngắm nhìn vậy mà lời lẽ phát ra thì sao lại nhói buốt wa’
Lần ấy chị đã nhận ra nhân sinh quan của em quả thật xa lạ với chị . Em lạnh lùng và xa cách với mọi người , em nhìn người khác như người bề trên nhìn bằng nửa mắt xuống những kẻ hèn mọn ,em k0 quan tâm đến cảm giác của người khác , đôi khi nói ra những lời mà có khi còn chưa kịp suy nghĩ . Từ lúc ấy chị đã nghĩ có lẽ tốt nhất k0 bao giờ nên nói chuyện với em . Có lẽ đến bây giờ em đã hiểu vì sao người ta ( những bạn học cùng trường ) lại còn lập cả diễn đàn để nói những điều k0 tốt, đồn đại những chuyện rất tệ về em rồi phải k0 , đó là do thái độ , cách nhìn của em về cuộc sống và cách đối xử của em đối với mọi người mà thôi.( bé cũng đã kể là học vài năm cấp 3 rồi mà nhiều người trong lớp C còn chưa bao giờ nói chuyện kia mà )
Tuy lúc đó thật sự ghét tính cách của em .Chị cũng chỉ là 1 con người, k0 phải 1 angel, cũng lẩn quẩn với yêu ghét …. Nhưng đôi lúc chị tự hỏi tại sao mình tầm thường đến vậy , k0 bao dung tha thứ … Vì lý do đó mà chị lại chủ động chat với em , chị cũng muốn biết dạo này em thế nào, cũng để hỏi vài chuyện về âm nhạc và để xem em có gì thay đổi trong tính cách hay k0 , ban đầu em hời hợt mặc cho những quan tâm của chị .
Lại 1 thời gian nữa , chị lại chat với em nhưng bằng 1 nick khác , lúc ấy em chào và xưng chị là “ anh” , khi ấy thấy có vẻ em thân thiện hơn nên chị cũng k0 đính chính( sai lầm thứ 1 của chị ) . Do là “ anh” nên những thong tin và hình ảnh đều phải là 1 người con trai thế là chị cho em xem ảnh của em chị , bé N( sai lầm thứ 2 này càng khủng khiếp hơn).
Cái blog mà em đọc chị viết về em là khoảng tg đầu khi chat với em . Chị k0 biết có phải vì là “ anh” nên nói chuyện với em dễ dàng hơn k0 nhưng thật sự khoảng tg đó chị rất vui khi mỗi ngày đều được nói chuyện với em và hiểu em hơn . Càng ngày những suy nghĩ k0 tốt về em từ năm nao tan biến , tuy là thời gian đầu nhưng chị bắt đầu hiểu em nhìu và kể cho N nghe về em, giới thiệu em cho N . Chị mong 2 đứa có thể nói chuyện vui vẻ và N sẽ thật sự thay thế chị ...Nhưng lúc đó chị cứ nói mãi mà N vẫn chưa có ý định gì , N chỉ bảo “k0 muốn , k0 thích làm việc đó” . Có lẽ cũng do 1 phần k0 hiểu ý em mình và k0 muốn kể lể dài dòng gì với mọi người trên mạng nên chị đã comment trả lời cho 1 người như cái em đọc được đấy ( chứ chị không có ý nói em cần tình yêu đến nỗi chị biến em thành trò hề như tin nhắn của em cho chị đâu)
Khoảng thời gian nói chuyện với em tuy không quá dài nhưng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện phải k0 nào , lúc đó càng ngày chị càng thương và cảm thong em bởi những gì em đang trải qua , chị tìm thấy ở em những đồng cảm rất con gái . Chị mong sẽ có ngày nói với em sự thật nhưng chị lại sợ em lại mang thêm 1 nỗi đau do đó chị định chờ đến khi em nguôi ngoai chuyện kia ( chuyện mà vì chuyện đó 2 chị em đã nhắn tin qua lại và nói chuyện đến hơn 3h sáng i’) . Từ lúc ấy chị muốn mình có thể bên cạnh để có thể chia sẻ và an ủi em thật nhiều … Nếu em nhớ lại thì lúc nào chị cũng mong C sống lạc quan với những suy nghĩ tích cực đúng k0 nào ? Có bao giờ C thấy chị khuyên em những điều xấu xa , k0 tốt hay tiêu cực k0? Chị luôn mong em có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn , giàu lòng thương yêu hơn với con người , chị muốn nhìn thấy em cười chứ k0 phải chỉ suốt ngày rầu rĩ , than van C ạ ( bởi những điều đó chẳng giải quyết được gì , em phải tự đứng lên vượt qua bằng chính đôi chân của mình . Sau này lớn rồi C sẽ sống tự lập chứ đâu còn được sự chăm sóc quá kỹ càng của gia đình , bố mẹ nữa đâu ,đúng k0 nào ?)
Nhưng rồi 1 ngày chị sợ , sợ mình cứ như thế mãi sẽ dấn sâu vào tội lỗi để rồi có thể sau này k0 thể rút ra được , càng thân thiết với em bao nhiêu chị càng sợ một ngày em đau đớn hơn bấy nhiêu . Thế rồi chị k0 nói chuyện thường xuyên với em như xưa , chị ít lien lạc hơn …Nhưng hôm ấy , bỗng dưng nhận được tin nhắn “ có lẽ anh bận quá nên dần quên mất em rồi .Vậy là điều em sợ cũng đã đến…”, thật sự xúc động và muốn làm điều gì đó nhưng k0 dám ( bởi chị k0 phải thật sự là 1 người con trai em cần )vì chị muốn em có 1 chỗ dựa lâu dài hơn là sự giả mạo của chị . Chị bảo em viết mail bởi chị mong N đọc được mail thì 2 người có thể viết thư qua lại và dần thân nhau hơn …Nhưng N có cách suy nghĩ riêng , N k0 chấp nhận chuyện đó …để rồi sau khi hỏi ý kiến của chị ,N đưa ra quyết định sẽ nói thật cho em biết tất cả mọi việc …
Làm người khác đau đớn như vậy, làm người khác hy vọng để rồi nhẫn tâm dập tắt đi tia hy vọng nhỏ nhoi đó thì chẳng sung sướng gì đâu C ạ. Như chết nửa hồn và dằn vặt …có lẽ từ xưa đến giờ việc giả mạo để chat với em là tội lỗi lớn nhất của chị . Chị đã làm 1 cô bé mà hơn 1 tháng qua chia sẻ , kể chuyện cho chị nghe đau như vậy cơ mà .
Khoảng thời gian khổ sở vì lỗi lầm của mình , khi nhận được tin nhắn của em và 1 người nào đó chị vừa buồn lại vừa thất vọng .Lẽ nào C mà chị đã chia sẻ và an ủi trong suốt tg vẫn như ngày xưa mà k0 thay đổi .Cách em phản ứng lại mọi việc quá trẻ con, nóng nảy , có cảm giác rất dữ dằn Tin nhắn ấy bảo C k0 phải quá nổi tiếng nhưng cũng chẳng phải người thường để chị có thể đùa giỡn …bảo chị nhấn nút biến j đó .Cười nhạt … nói “người thường “ là j nhỉ , thế nào là “bình thường” và “k0 bình thường” ? Phải chăng “ k0 bình thường” là những người cao quý còn “ bình thường “ là những kẻ hèn mọn . Em còn phân biệt thân phận con người đến như thế sao. Lại lang thang vào blog C , cái cách nhìn nhận về con người của em vẫn thế , em gọi những cô chú giúp việc nhà em là “ bọn ôsin”, chị thật sự khó chịu về cách gọi đó .
Cún cũng yêu nhạc và đã từng nói với chị thích học văn phải k0 nào .Văn học và âm nhạc phản ánh cuộc đời em ạ và nó dạy cho người ta yêu đời , yêu người , sống bao dung hơn . Chị tự hỏi , em thích văn mà sao lại có những cách nhìn nhận lạ lùng như vậy, em nhìn những ai kém may mắn hơn mình bằng ánh mắt của kẻ trên và dùng từ ngữ giống như phân biệt giai cấp . Có thể là đôi lúc C rất nhạy cảmđấy nhưng đó là kiểu thương hại hay ban phát tình thương chứ k0 thật sự là rung động của con tim , đồng cảm với những số phận con người .
Chị sẽ kể cho C nghe 1 câu chuyện , đây là truyện chị đọc được trong Tuyển tập truyện thiếu nhi thế giới mà ngày nhỏ chị rất mê . Chị kể sơ lược thế này
Hoàng tử bé còn nhỏ , vua cha thường cho cậu đến những miền quê, qua những căn nhà dân thường và tiếp xúc , làm quen với cuộc sống của nông dân
Khi vua cha vừa băng hà , cả đất nước để tang , chàng hoàng tử nhỏ chỉ vừa 10 tuổi sẽ được đưa lên ngai vàng trong nay mai .
Thời gian sắp xếp đã xong , mọi người chuẩn bị cho ngày mai , ngày trọng đại mà cậu bé hoàng tử sẽ làm lễ lên ngôi vua.
Đêm đó cùng với nỗi buồn nhớ cha và nghĩ đến ngày mai mà cậu k0 tài nào ngủ được . Mãi sau đó cậu chìm vào giấc mơ….
Cậu bé đang đừng trên 1 chiếc thuyền câu thấy mọi người đều ốn ào vội vã , các viên quan ai ai cũng đang nhìn xuống biển . Một lát sau , cậu thấy những ngươi tù binh được mang đến , trên lưng họ hằn những vết đánh đập, đó là những tù binh bị tội tử hình. Họ được cởi xích xiềng và người ta bắt họ nhảy xuống biển . Quan trong triều đều đứng nhìn , hoàng tử bé của chúng ta cũng tò mò và muốn xem họ làm gì . Một lát sau , 1 người từ biển ngoi lên , người ấy lấy được vai viên ngọc trai , từ đâu cá mập đến nuốt chửng lấy con người đầy mùi máu ấy . Cảnh tượng kinh hoàng ấy xảy ra trước mắt cậu bé . Người thứ 2 lại bị bắt nhảy xuống , sau khi lấy được ngọc , người này bị đẩy xuống biển , cứ lần lượt như thế , họ dần dần chết , máu mũi máu mồm chảy ra cùng những lời van nài khẩn thiết. Hoàng tử bé k0 còn đứng vững được nữa cậu thét lên và ngất xỉu…
Chuông nhà thờ ngân vang, mọi người vào lay hoàng tử dậy , chuẩn bị để kịp làm lễ . Cậu bé bàng hoàng , thì ra tất cả những gì cậu thấy chỉ là giấc mơ .
Người ta mang vào 1 cái vương miện , cậu nhìn vào đó , cậu thấy những viên ngọc trai , những viên kim cương sáng lóa .
Cậu bước trên thảm đỏ đến cung điện , trong đầu lởn vởn hình ảnh của những tù binh hôm qua , những kiếp người bị đày đọa , vương miện trạm trổ ngọc ấy ám ảnh cậu . Cậu nhớ đến vua cha , cậu nghĩ đến mình và bắt đầu mien man dằn vặt để rồi đau đớn “ mình đã giết người”, cậu đi ngang qua và nghe những lời hoan hô của công chúng , cậu lại nghĩ “ mình k0 xứng đáng với vua cha và long yêu mến của dân chúng “. Khi đến nơi , cậu k0 nhận vương miện mà quay ngược lại đi về phía nhà thờ mặc cho những lời xì xầm cười nhạo của các viên quan, cậu bé đi qua từng dòng người …Khi cậu bước qua cánh cổng , dường như người ta thấy hình bóng vài thiên thần trên cửa cao và đỉnh tháp cúi đầu chào đón cậu , cả người hoàng tử bé ánh lên 1 ánh sáng diệu kì …
Truyện cổ tích đến với trẻ thơ , nơi đó có những bài học giản dị với lòng trắc ẩn thương yêu con người , sự sống và muôn loài.
Nhạy cảm rất tốt , nó cho thấy con người k0 vô cảm với những chuyện xung quanh nhưng chỉ nhạy cảm thôi thì chưa đủ bởi vì có thể người ta chỉ nhạy trong nỗi buồn của mình , nó mang tính cách riêng tư , đôi khi ích kỉ, chỉ biết riêng mình trong khi đó lại vô tâm trước nỗi đau của người khác , k0 cần quan tâm người ta cảm thấy như thế nào . Cần có thêm sự rung động ,cảm thông , thương yêu và luôn đặt mình vào vị trí họ để hiểu hơn về con người em ạ. Có cái gì k0 phải máu thịt , là tâm hồn đâu , việc có thể làm em đau thì cũng có thể làm người khác đau cơ mà . Chị hay tự mình đạp xe , đi xe bus xe bus hoặc tiếp xúc gần hơn với mọi người , đâu đó những mảnh đời đang tồn tại trong cuộc sống mà có khi mình vô tình bước qua , họ có thể khó khăn hơn ta nhưng trái tim yêu thương , những trải nghiệm cuộc sống và cách suy nghĩ của họ đôi khi lớn hơn ta nhiều . Sống phải biết người biết ta...
Nếu chị là C chắc chị sẽ suy sụp và đau lắm , chị có thể cảm nhận được tâm trạng em lúc này nhưng chị biết có làm j thì cũng k0 thể nào làm em thôi căm ghét chị . Chị có lỗi với C nhìu wa’. Uhm , nhưng trong chuyện này N và những người thân của chị k0 liên quan gì cả. Em đừng trách và thù ghét họ , nếu có oán giận hay làm gì thì chị sẽ nhận tất cả ….đây là khoảng thời gian chị phải chịu trách nhiệm tất cả những j mình gây ra.
Chị nghĩ bản chất C là 1 cô gái tốt và tâm hồn đẹp nhưng có lẽ em chưa quen với việc chia sẻ với người khác . Có những người khi đã trở nên nổi tiếng rồi thì họ cũng nhớ và hiểu rằng chính những khán giả , những người làm hậu kỳ ,những người đứng phía sau mà họ có được hào quang đó …tuy những người kia k0 đứng dưới ánh đèn sáng lóa của sk nhưng chính họ tạo nên nghệ sĩ . Người nghệ sĩ thì hay có cảm xúc và cảm hứng sáng tạo em ạ , những điều đó họ lấy từ cuộc sống , từ sự cảm thông , hiểu về cái đẹp và những con người bằng xương bằng thịt xung quanh .Nghệ sĩ nhờ vào khan giả và cuộc đời bao dung này cơ mà , vì vậy nếu có duyên sk thì k0 nên mắc bệnh ngôi sao ( huống chi khi ta còn chưa hẳn là 1 ngôi sao đúng k0 ). Mỗi người có phong cách sống riêng , dĩ nhiên k0 thể trách được nhưng điều quan trọng nhất là phải sống tốt , giàu tình cảm và đừng để mất đi lòng yêu thương con người 
Chị yêu âm nhạc , nhạc như đang chảy trong máu, tình yêu đó lớn lắm nhưng có lẽ chị k0 được may mắn như em vì gia đình k0 ai ủng hộ chị đi theo nghệ thuật cả ( nỗi đau k0 làm được điều mình thật sự yêu thì lớn lắm em ah) . Em có được niềm hạnh phúc làm điều mình yêu thích thì hãy tận lực C nhé , hãy hát bằng tất cả sự rung động và tâm hồn mình .Yêu đời , yêu người và đồng cảm , thương yêu sẽ giúp tác phẩm nghệ thuật hơn. Nghệ thuật là Đời kia mà.
Bây giờ chị k0 còn được ở cạnh C để an ủi hay chia sẻ, hỏi han 1 ngày của C như thế nào , em đi học có vui k0 , chơi có ngoan k0 .... như những ngày đó nữa rồi . Đôi khi trong góc khuất tâm hồn người ta cần nơi để tựa …Chị tin C có những người bạn tốt tuy k0 nhiều nhưng mong họ sẽ giúp em vượt qua giai đoạn khó khăn này trong cuộc đời .Chị mong em có đủ nghị lực vượt qua, đứng lên trong thời điểm này , trưởng thành hơn để bước tiếp cuộc đời dài rộng . Nghệ thuật cần có đủ tâm và tài ( " chữ tâm kia mới bằng 3 chữ tài" đấy bé ạ, em có nhớ câu đó k0?). Mong rằng sẽ có 1 ngày chị thấy C trên sk lớn. Cố lên C nhé
P.S :C yêu cầu là chị xóa blog kia đi nhưng chị đã k0 thực hiện . Mong C hiểu cho là chị k0 có thói quen xóa những gì đã xảy ra trong cuộc đời mình . Có những thứ trong cuộc sống đã qua ,dẫu ta k0 vừa ý và căm ghét bởi nó như 1 vết ố dai dẳng nhưng cứ mỗi lần như vậy là lại dứt bỏ , trốn tránh sao ?
Chị vẫn để blog đó như 1 bài học đáng nhớ trong đời , để luôn nhớ và k0 phải mắc phải sai lầm lần thứ 2 . Nếu có gì bức xúc hay ấm ức, oán trách ( đến nỗi sẽ phá tung blog chị như em đã nói chẳng hạn ) em cứ vệc nói cho chị biết
-----------------------------------------
Hôm nay chị đọc blog em , k0 biết em viết cho ai , em ghi chú nếu cảm thấy viết cho mình thì đừng để lại comment.Có lẽ ai cũng nghĩ em viết cho họ nên chẳng ai comment cả , chị cũng vậy (vì có 1 chi tiết rất khớp với chuyện giữa em và chị )
Tuy nhiên đọc đoạn nàycị rất thích và tự dưng thấy sao mà cùng suy nghĩ đến thế , ít nhất là trong lúc này , 1 phần ss quyết định viết blog này sau 1 khoảng thời gian phân vân là khi đọc được blog của em
“Chúng ta mỗi người 1 vẻ, mọi người nói vậy, nhưng cũng ko hẳn vậy. Bạn bè của nhau là gì, tri kỷ của nhau là gì, đó là sự đồng cảm của 2 con người, là sự giống nhau trong suy nghĩ cũng như cách nhìn cuộc sống. Nhưng có khi nào sự đồng điệu này là mãi mãi ? Chúng ta, mỗi con người sinh ra tvà lớn lên trong những môi trường khác nhau, những hoàn cảnh khác nhau, điều đó tạo nên lối sống và suy nghĩ về cuộc sống là khác nhau. Có những ai, lớn lên trong tình yêu thương của bố mẹ, để rồi thấy sự yêu thương đấy lại là gánh nặng trách nhiệm rất lớn của mình sau này. Có những ai, lớn lên trong sự im lặng và chịu đựng, để rồi sau này lại thành nơi chia sẻ của những người khác. Có những ai, lớn lên trong bình yên và hạnh phúc, để rồi phải vượt qua những khó khăn khốn cùng để thành người.Có nhữn ai, lớn lên với mong muốn đem tình yêu thương đến cho mọi người, để rồi phải chịu đựng sự dày vò từ chính những người xung quanh........?????
Chúng ta là như vậy, có ai là hoàn toàn giống nhau, có ai là hoàn toàn hiểu được nhau. Mỗi người có cho mình những thế giới riêng, để mà ở nơi đó chúng ta bộc lộ những bộ mặt hoàn toàn khác. Và chẳng may, trong cùng 1 thế giới, chúng ta lại giống như là Mirror image của nhau” –( Blog của pé N)
Uhm , con người ta sinh ra chịu ảnh hưởng bởi gia đình , môi trường sống phải k0 em , cộng thêm cách nhìn nhận các vấn đề trong cuộc sống và giải quyết chúng nữa . . .Dù sao cũng cảm ơn những lời viết của em , cảm ơn em đã an ủi ss, k0 bỏ rơi ss trong thời gian vừa rồi mặc dù ss có lỗi với em thật nhiều .
I’m so sorry baby
Người trong bóng tối
Lại một cơn mơ đi qua
Ướt đẫm gối mềm...
Lại một cơn đau đi qua
Giật mình thấy bóng đêm quanh ta...
Không mùa đông... không đen và trắng, không ngày xanh
Không vực tối... không thương tâm thừa, không vừa đêm
Người trong cơn mộng du, mộng tan, ngày lên là hết buồn...
Ngày từ đêm màu đen màu trắng mầu hoang vắng mà sinh ra...
Uh thì ta cần cơn mộng du, mộng tan là hết buồn...
Uh thì ta cần đêm mầu trắng mầu hoang vắng mà sinh ra...
Này nhân gian bỏ ta mà đi thì quay lại ngước nhìn
Nhìn ta đang rạng rỡ đang lớn trong ánh bình minh
Người trong bóng tối đã khuất
Giấc mơ đã dài...
Một loài đom đóm đã mất
Một người đón nắng mai huy hoàng...
Ôi bình yên... nằm trong mỗi trái tim con người
Ôi mùa đông sẽ ấm hơn bao giờ...g
( Đã phân vân nhiều và muốn xóa bài viết này nhưng có lẽ những ời xin ỗi thì ta nên giữ đó , mongrằng chúng ta có thể đối dện và nói chuyện với nhau T nhỉ , chị muốn có thể trực tiếp xin lỗi em chân thành ,nếu bé k0 muốn gặp chị thì mong rằng ... ít nhất vì 1 người mà cả 2 ta đều thương yêu...)