Anh lúc nào cũng thế cả. Vẫn là sự vô tâm cố hữu. Vẫn là cái thói mặc kệ cho mọi việc đến rồi đi, ko níu kéo, ko đấu tranh. Có lẽ anh đã quen với sự bất hạnh đến mức ko dám tin và bám giữ lấy hphu'c tồn tại trong 1 dáng dấp 1 cá thể nào đó vì sợ rằng 1 ngày kia nó sẽ bỏ anh ra đi giống người ta vẫn có thể giận và bỏ nhau đầy vô cớ trong cuôc sống này, anh sẽ ko còn gì, ko còn lại cả cái tự chủ kiêu hãnh kiểu 1 ng cô độc như bây giờ anh đang cố bám giữ, cái đã làm tôi thương và quan tâm đến anh...Có điều tôi ko còn tin mình còn muốn cố gắng đi 1 mình trên con đường dài chông gai ấy nữa. Tôi ko tin rằng người ta xứng đáng được hưởng hphu'c nếu ko tìm kiếm và giữ gìn.
Sáng nay cũng là 1 sáng bình thường nữa thôi.Tôi thấy lòng buồn bã nhưng cứng cỏi-đấy là cảm giác ngấm sâu như rượu cần và ăn mòn như axit.Tôi ko cho ý nghĩ trỗi dậy nữa mà quyết định đi làm sớm hơn thường ngày.
7h sáng. những cặp vợ chồng trẻ đưa nhau đi làm.tôi thấy họ đáng thương.Ngày mai rất có thể 1 nửa trong số những đôi vợ chồng và người iu kia tuyên bố bỏ nhau và cũng có thêm 1 nửa số người buồn bã 1 cách lặng lẽ và can đảm như tôi lúc dưới đèn đỏ chờ đến lượt qua đường và tìm kiếm niềm vui sống của mìnnh trong những việc nhỏ nhặt ,vặt vãnh, tuần tự..
5h chiều tôi quyết định về nhà..Nếu bây giờ ghé vào nhà anh, nhìn thấy anh, cười với anh và nói 1 điều gì đó thật càn quấy hoặc có khi chẳnng cần nói gì cả, chỉ cười thôi thì tốt biết bao. Cái ý nghĩ ấy đi qua nhanh như 1 cơn gió...
Tôi tưởng tượng mình đi về qua chợ, mua ít đồ ăn ngon và mua kem rồi sẽ ăn 1 buổi tối ko vội vàng với bố mẹ. Tôi sẽ đi ngủ khi thật mệt rồi. Phải, bố mẹ luôn tự hào về tôi biết nhường nào và tôi bao giờ cũng bé bỏng, đáng thương và đáng yêu cả. Tôi muốn về nhà.
...tôi rẽ về phía tay phải..."
trích " Đi Qua Thời Gian"
----------------------------------
3 h sáng...
Mệt mỏi
Vẫn cố loay hoay mò mẫm trên trang sách , đôi mắt đấu tranh đòi nghỉ ngơi...Dường như màn đêm làm mình dễ thở hơn .Mọi vật ...và cả những suy tư...chìm trong sâu thẳm
Không gian tĩnh lặng ...mắt nhìn lên màn hình và lướt qua những dòng tâm sự rồi lại đọc 1 đoạn truyện ngắn " Đi qua thời gian " trong blog của cô ấy -người bạn gái thân thiết thưở nào.
Bất chợt...Như nhớ ra điều gì, bài thơ trong quyển sổ nhỏ của cô ấy mà ngày xưa tôi rất thích ...
" Chiều ngang qua người bạn thất tình
Trái tim đập những lời xưa tăm tối
An ủi nhau cả bầu trời có tội
Tụi mình là con gái k0 khóc cũng vô duyên
Hãy mơ hộ nhau những giấc mơ nổi chìm
Lời yêu thương để rồi cười khúc khích
Mơ hộ nhau những dày vò đen kịt
Làm mây mưa 1 chuyến xuân thì..."
Cảm xúc lúc ấy như 1 luồng hơi lạnh , mơn man , mải miết trên da ...rồi lại buốt giá rợn người. Đã bao lâu rồi với những câu chuyện của chúng ta ,những phút lặng yên , cùng nhìn lên trời cao ..., lời hát của bạn như gió thoảng"sao em cứ đòi anh như con nít đòi trăng..." ,có thể làm được gì cho bạn đây ? Hãy dựa vào vai mình mà khóc ...Xin mang đi những u ất trong em
..."Rồi quên đi , quên đi , quên đi nhé
Mình là đất chỉ có thể nở hoa
Và có thể tan ra làm cát bụi
Những người con trai muôn đời sông suối
Nên tình yêu sói lở nỗi đau buồn."
...
Nhìn vào đôi mắt bạn ,nhiều khi chỉ cần nhìn nhau cảm nhận mà chẳng cần nói lời nào ..Cứ.nghĩ chuyện bạn rồi lại chua xót. Còn mình thì sao nhỉ?! Ai mà chẳng sợ những đổi thay , thinh lặng...nặng nề thế đủ rồi ,đừng dằn vặt thêm chi nữa
Hiểu những long lanh trong đôi mắt ấy, soi vào đó tôi như thấy hình bóng của mình...Trái tim nhỏ bé ấy như rung lên ,bạn nói rằng lòng bạn nhẹ tênh mỗi khi bên anh ấy, những điều đẹp đẽ giản dị xung quanh anh bỗng hóa thành cổ tích .
Vậy mà...
....
Tình yêu tôi trao anh
Quá mong manh như thiên nga
Bay lạc trong phím đàn
Nàng công chúa trong rừng xanh đã xa rồi
Nhận ra tôi không anh, hỡi tình nhân.
Tình nhân hỡi
Đừng quên tôi chỉ là cô bé
Thèm muốn những vuốt ve
Những trái cây ngon
Nước mắt tuôn như trẻ con
Tình nhân hỡi
Sẽ chia cho tôi bao đêm vắng
Cùng những nỗi khát khao
Nỗi nhớ mong nhau
Nép dưới vai anh dài lâu...
Tình yêu không ngôn ngoan
Như đoá hoa xanh thơ ngây bên vực sâu dối lừa
Người thiếu nữ yêu bằng chính xác thân mình
Không chỉ có mỗi trái tim nhỏ nhoi...
Click here ~~~> VỚI ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét