Tối wa đi xem pạn Thy thi MC, bạn i' nói hay, giọng tốt, nội dung cũng không thể chê... nhưng ban đầu lại có vẻ rất lo lắng hihii, T có khả năng mà, luôn tự tin T nhé, mọi người sẽ luôn bên cạnh , ủng hộ và cổ vũ cho T

...Ca khúc “Vào hạ” được nhạc sĩ Lê Hựu Hà viết sau một chuyến đi biểu diễn ở Hải Phòng vào đúng mùa hoa phượng đang nở rộ. Nhạc sĩ đã từng tâm sự: “Nếu có dịp ra Hải Phòng vào mùa Hè, bạn sẽ cảm nhận được cái đẹp ở cuộc đời vào mùa Hạ. Trời xanh, hoa phượng đỏ còn tôi thì cứ lang thang và nghĩ rằng: cuộc đời có thể có nhiều điều làm chúng ta không hài lòng, nhưng cuộc đời cũng có những cái để vui, thì tại sao lại cứ phải u uẩn và than trách”. Thật vậy, mùa hạ tươi đẹp và đầy sức sống chưa khi nào biến mất hay xa rời chúng ta, chỉ có con người bị phủ lấp trong những bụi bặm cuộc đời đã quên bẵng mùa hè mà thôi...
Có lẽ mình là người lạc quan, hơi thái quá 1 chút, đôi khi như vậy cũng không tốt nhưng hình như nhờ thế mà cảm thấy dễ sống hơn dù đã đi hơn 1/3 đời người, nhìu lo toan phía trước,cũng đã trải nhiều nỗi buồn , thất vọng...
Hôm nay đi lang thang với ông pạn chí cốt từ thời cấp 2.Ttuy thân nhưng cũng bất ngờ vì có người nói trúng tim đen, hơi bị hiểu mình như vậy


đọc được trên báo câu này : Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim… Đừng nôn nóng khi nhìn thấy những loài hoa khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé! ..Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu nồng đượm rồi hãy uống..Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm. Điều quan trọng không phải là sớm hay muộn, mà là đúng lúc.
Có đôi lúc thấy mình vội vã quá...
Nói tới " lựa chọn" mới nhớ, hiện tại cũng đang đứng trước nhìu lựa chọn trong cuộc sống và công việc. Đúng là cuộc sống luôn để con người ta phải đứng trước những lựa chọn. Có thể ta không phải là người quyết đoán nhưng cuộc sống luôn bắt ta phải tập làm người quyết đoán...Ví như khi gặp nỗi buồn bạn sẽ chọn cho mình cách vượt qua hay ra sông tự tử,chấm dứt hay tiếp tục, bạn sẽ chọn đi đâu khi đứng trước ngã ba đường, bạn sẽ chọn cơ hội này hay cơ hội kia,giải quyết theo cách này hay cách khác, gặp chuyện sẽ bình tâm hay giận dữ... đó chỉ là những ví dụ đơn giản về những lựa chọn mà chúng ta sẽ phải quyết định hàng ngày, hàng giờ.
Cơ hội cũng vậy, cơ hội tốt cũng cần phải đúng thời điểm thì mới làm nên chuyện. Có những cơ hội mình từng mong ước,chờ đợi ở lứa tuổi nào đó nhưng cho đến một lúc khi cơ hội đó thật sự đến thì nó đã không còn phù hợp nữa rồi.
Bởi vì cuộc đời là 1 xâu chuỗi nối tiếp nhau, khi đã lựa chọn con đường này thì bạn sẽ khó bỏ dỡ giữa chừng hoặc không thể chấm dứt khi đã gần đến đích để quay về và bắt đầu lại tất cả với 1 con đường khác kém an toàn hơn... cách duy nhất là phải tính toán , suy xét kỹ từ ban đầu sau đó tiếp tục đi và tập làm quen với con đường mình đã chọn.
Dĩ nhiên , ở đây trừ trường hợp nếu lựa chọn thứ 2 mới đúng là lựa chọn thật sự tốt hơn và phù hợp với bạn hơn. Nhưng dù sao cũng nên nhớ là người ta thường hay nghĩ mặt trăng ở nước khác tròn hơn ở nước mình.
Nói chung bây giờ vấn đề quan trọng là q
uyết định hướng đi chính xác cho tương lai trước đã


Tôi muốn sống như loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền
Tôi muốn mọi người biết thương nhau
Không oán ghét không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu...
Em có thấy hoa kia mới nở
Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời
Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đâu còn tìm được nét vui...
Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống như loài chim ngàn
Tôi muốn cười vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét