" The Go-Giver " - Người dám cho đi là tựa đề của 1 cuốn sách mình đang đọc, đó là quà tặng cuối năm học của 1 người bạn khá thân cùng lớp.Mọi người có thể tìm thêm thông tin về sách trên google .Rất thích cách " cho đi" của bạn ấy, bạn luôn ghi nhớ ngày sinh nhật của những người mà bạn quý mến trong lớp . Bạn thường tự mình làm quà tặng bạn bè, suốt 4 năm đại học, mình cũng nhận được từ bạn những chiếc đĩa tự thiết kế với hình của mình mà bạn design lại, những bài hát mình yêu thích, hay những cuốn sách với lời đề tặng ý nghĩa...
Ngoài bìa sách tác giả có ghi : câu chuyện nhỏ về 1 ý tưởng kinh doanh thành công. Nhưng với suy nghĩ của mình thì không phải chỉ trong " kinh doanh" thì mới cho đi, mà cho đi còn để thấy cuộc đời mình có nghĩa và chính bản thân mình cảm thấy hạnh phúc và thành công.
Thật ra khái niệm này cũng như 5 điểm chính được gọi là quy luật trong sách" the go-giver" không có gì quá mới lạ. Bạn có thể bắt gặp cách người ta hay nói " hãy cho đi " ở nhiều nơi,ví như trên các báo điện tử,trên các blog, trên các chuyên mục cafe chiều thứ 7...v.v . Tuy nhiên, cách viết và dẫn truyện của " the go-giver" thật sự hấp dẫn và súc tích.Sách không dày nên mình đọc 1 mạch cũng xong. Nội dung không giáo điều hay ép buộc mà để tự người ta đi, tự thay đổi cách nhìn nhận một cách tích cực hơn, nhân văn hơn theo những tấm gương sáng, những gì được tận mắt thấy, được nghe, được cảm nhận từ cuộc sống.
Đọc từng trang sách cũng giống như việc mình củng cố thêm niềm tin vào cách mà mình đã sống từ trước tới giờ.
Mình cũng đã đề cập nhìu đến vấn đề tương tự, khá gần đây là trong entry touching hearts, changing lives... với vài ví dụ về những người gần gũi và rất thật với mình.
Con người ta thường hay tự hỏi, tại sao anh chàng đó/ cô nàng kia chẳng thấy khác gì mình, tài năng cũng chả có gì hơn mình nhưng lại hay gặp may mắn và có nhiều cơ hội tốt hơn mình... Lẽ thường, cuộc sống mỗi con ngươì khác nhau do nhiều yếu tố : môi trường, hoàn cảnh,cảm xúc, cách nghĩ, cách sống... Có 1 lần trong IPL 4rum mình đọc được như thế này : " Ða phần mọi người đều không hiểu và không giải thích được tại sao chúng ta tồn tại trong thế giới này, tại sao chúng ta đã hành xử như thế này hoặc như thế kia. Tại sao chúng ta tạo nên chính số phận của mình.Do sự thiếu hiểu biết, chúng ta đành chấp nhận tin rằng có một thế lực siêu nhiên nào đó đã sắp xếp và dẫn dắt tất cả mọi người trên thế gian này.
Trên thực tế, chính cảm xúc đã dẫn dắt tất cả chúng ta tạo nên cuộc đời của mình.
Số phận và nhân cách của một người phụ thuộc vào những sự kiện ngẫu nhiên xảy ra trong cuộc đời của cá nhân và sẽ tạo cho cá nhân sự nhận thức về thế giới xung quanh.
Cuộc đời của chúng ta đang tồn tại và phát triển theo qui trình như sau:
[Tác nhân bên ngoài] => [Cảm xúc] => [Kiến thức]=> [Suy luận dựa trên kinh nghiệm đối ứng] => [Hành vi] => [Kinh nghiệm mới] => [Niềm tin] => [Thói quen] => [Tính cách] => [Số phận] "
Hơi lạc đề 1 chút, chỉ vì ở đây mình muốn nói, tất cả các yếu tố trên sẽ quyết định số phận chúng ta, sự thành công trong cuộc sống của chúng ta. Nếu biết làm chủ cảm xúc chúng ta có thể làm chủ được lời nói, làm chủ được hành động, cuộc sống của chính mình từ đó có thể hướng nó theo hướng đi mà ta muốn 1 cách đỡ chật vật hơn. Nhưng chính những yếu tố khác như thói quen, tính cách, hành vi, niềm tin... mới là những yếu tố tạo nên thành công và niềm vui sống...
Quay lại với cuốn sách " The go-giver ", hành vi mà người ta muốn nói ở đây là hãy cứ " cho đi ", dần dần việc đó sẽ trở thành thói quen và tính cách. Nhiều người có tính cách thích "cho đi", đôi khi họ cũng chẳng kịp suy xét là họ sẽ được lợi gì hay thiệt thòi ra sao, sở dĩ "cho đi" đơn giản chỉ bởi vì họ thấy thích, cảm thấy hạnh phúc mỗi khi làm điều gì đó tốt hoặc có ý nghĩa... Cũng như, có 1 anh chàng rất thích làm toán, luôn chăm chú vào môn toán và những bài toán, anh ta không suy nghĩ về việc mình sẽ không có thời gian để làm những việc khác, mình sẽ thiệt thòi hay được cô giáo khen....nói đơn giản hơn, nếu người ta thích chính bản chất của việc mà người ta làm chứ không phải đặt nặng việc sẽ được hay mất... thì ng ta sẽ sống vui và dễ dàng thành công...
Nhưng đa phần thì số người suy tính khi " cho đi " sẽ nhiều hơn, tức là đòi hỏi phải được lợi gì đó thì mới làm, như cái ý tưởng đối thoại với cái lò sưởi mà trong sách đề cập đến " Trước tiên hãy cho ta hơi ấm,sau đó ta sẽ quăng cho mi vài khúc gỗ" hay với ngân hàng "Hãy đưa tôi tiền lãi, sau đó tôi sẽ gửi tiền"...Nếu đã quen cách sốn
g như thế thì nên tập dần việc " cho đi " để thấy mọi thứ thật sự chuyển biến tốt hơn thế nào...
Trong sách cũng có nói đến việc 1 nhà hàng rất-tốt, rất-đông-khách có đặc điểm hơn những nhà hàng tốt ở chỗ không phải về thức ăn nước uống mà còn vì cách đối xử chân thành,họ " cho đi " những dịch vu ̣tốt nhất, thức ăn nhều nhất mà họ có thể từ số tiền mà khách hàng bỏ ra...
Nhớ lại hồi đó, có 1 lần trễ giờ nên mình đành đi xe ôm của 1 người lạ, trên đường đi người đàn ông đó trò chuyện rất vui vẻ, thực lòng về chuyện gia đình, con cái, công việc của bác ấy và cũng hỏi han mình nhìu.Tính mình thì lại rất quý những người cởi mở, thân thiện. Trong đầu lúc đó nghĩ là khi đến nơi sẽ cho người đàn ông này thêm so với số tiền mà ngày thường mình trả. Khi đến, mình đưa cho bác ấy và bảo " bác cứ cầm lấy " , bác ta nhìn mình và bảo " trời, sao ít vậy " và đòi 1 số tiền cao hơn. Mình chau mày, không phải vì phải đưa thêm tiền mà vì thất vọng, người đàn ông chất phác nãy giờ trò chuyện và người này tưởng chừng như 2 người hoàn toàn khác nhau thế mà lại là một. Mình đưa thêm tiền và bảo với bác ấy 1 câu : bác chỉ ham nghĩ đến cái lợi trước mắt mà không tính đến cái bất lợi lâu dài.Từ đó về sau mình không bao giờ làm khách của người xe ôm đó nữa.
" Nhiều vận may đã bị lãng phí bởi những người chỉ lo những cái họ nhận được hơn là cái họ cho đi "
Chìa khóa của cuộc sống, của mọi vấn đề thì tưởng chừng đơn giản lắm nhưng thật ra không dễ chút nào đâu. Đó là cứ cho đi, lạc quan, có niềm tin và cố gắng. Khi cho đi có thể bạn sẽ không nghĩ hay trông chờ điều gì đó sẽ xảy ra nhưng nhìu vận may và cơ hội sẽ tự nhiên đến bên bạn. Cho đi cũng nên đi cùng với sự tha thứ đấy nhé. Khi sống có ý nghĩa bạn sẽ lạc quan hơn,suy nghĩ tích cực hơn từ đó có niềm tin vào cuộc sống. Như thế, bản thân sẽ cảm thấy hạnh phúc, làm mọi việc sẽ dễ dàng hơn. Cuối cùng là sự cố gắng, nhưng mình phải giúp mình trước thì trời mới giúp được chứ.Thực hiện tốt chìa khóa đó, chắc chắn bạn sẽ thành công ( trên phương diện công việc và cả tinh thần ). Mấy cái trên thì có vẻ cũng ok rồi mà cái cuối cùng sao chưa thấy có chút gì hết à, chán ghê ha


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét