Thứ Hai, 20 tháng 11, 2006

19/11/06



Đã 2 ngày rồi kể từ khi đóng blog , dường như khi người ta bỏ đi cái gì đó thì lại luyến tiếc và luôn ước mong có thể làm nó lại lần nữa 1 cách tốt đẹp hơn ....Chưa bao giờ mình khao khát được viết như vậy...và thế là lại tiếp tục ...dù rằng  khoảng thời gian này không phải ai cũng có thể đọc được blog của mình nếu bạn đọc được blog của P thì cứ tự nhiên  "buồn" 5' nhé vì bạn là 1 trong số vài người " xui xẻo" ( chính xác là chưa đến chục người^^)sẽ bị P thường xuyên "tra tấn"  với những tâm sự linh tinh
ImageImage



ĐÓNG...

Khi cảm nhận rõ khoảng không gian và cảm giác " Tĩnh " trong tâm hồn , người ta lại cố gắng và có thể biết cách đứng ngoài để nhìn thấy những khía cạnh khác của cuộc sống và  những con người xung quanh mình - điều mà trước đây khi là người trong cuộc người ta chưa bao giờ thấy rõ ...có lẽ đầu óc tỉnh táo  hơn rồi... mặc dù việc thông suốt đó lại làm ta buồn nhiều

Sự chia sẻ là cần thiết và nó càng cần thiết hơn đối với những người bình thường ít được chia sẻ , ít được nói ra tâm sự của mình ... Và họ tìm đến thế giới ảo , nơi có hàng trăm friends và không ai biết rõ ai thật bên ngoài .Dù rằng nơi đó không thật và thường xuyên có những góp ý chẳng đâu vào đâu cùng̀ những " sẻ chia" không thể được gọi là chia-sẻ. Nhưng bên cạnh đó có những người lại hiểu hoặc bắt gặp nhau trong mối đồng cảm lạ lùng để rồi dù̀̉ không công khai comment nhưng có thể hàng ngày lại nhận được những message động viên và hiểu mình như vậy ....Hạnh phuć k0? Hạnh phúc lắm chứ...
Vậy mà...đôi khi sẻ chia nhưng lại để mở giữa 1 rừng người như vậy thì ai hiểu cho ta đó la sự sẻ-chia...ngay cả người ta ngỡ hiểu ta  thì trong tâm lại  nghĩ ta là người hay than thở và tự tạo ra mọi việc để lợi dụng tình thương của người khác  .

Tự hỏi có khi nào ai đó lại nói với người khác  rằng ta thật chán ngắt, tiếp xúc chỉ thấy buồn ngủ như y như kiểu người ta kể về những cô gái khác với ta k0 nhỉ? Đôi lúc trong trường hợp nào đó chúng ta lại ở cùng 1 hoàn cảnh như nhau Image

Có những điều mà sẻ-chia thật sự  chỉ đến được với những người hiểu mình mà thôi ...dù là ít đấy nhưng mới thật và chân thành .



Rút ra được ít nhiều những bài học cho chính bản thân , ai quan tâm mình thì chắc hẳn cũng phải có kỳ vọng hay mục đích gì đó , thực tế là như vậy ...anh đã nói nhưng lúc ấy ta suy nghĩ còn quá mơ mộng cứ giữ khư khư chính kiến của mình. Lòng tin cần thử thách , k0 phải ai ta ngỡ có thể tin tưởng lại tin tưởng hết được , k0 phải ai ban đầu cứ ngỡ kẻ thù lại k0 bao giờ trở thành thân yêu...Sống trên đời này , mọi việc đều có thể...
Mình không bao giờ có ý cầu xin ai quan tâm hay phải lắng nghe những tâm sự .Rất hiếm khi gặp ai bên ngoài mà mình lại than thở , kể lể, bởi mình không muốn phiền lụy ai ...muốn rằng nụ cười luôn nở trên môi để có thể hóa giải mọi không khí căng thẳng , làm người khác thoải mái sau những nhọc nhằn cuộc sống, ai đã từng gặp gỡ mình biết rõ điều đó...thế là lại có những người bảo muốn nghe ta tâm sự những lúc vui buồn,và...tuy không thường xuyên nhưng khi ta tin tưởng và tìm đến thì họ lại bảo mệt mỏi vì ta chỉ toàn than thở vớ vẩn , lợi dụng tình thương của người khác rồi sau đó thì lại kể lể là lúc nào cũng quan tâm ta ...Hóa ra đâu phải người ra vẻ hiểu mình , mình cho là hiểu mình lại hiểu mình thật sự...Mặn chát, đắng môi... 

Hiểu thêm rằng hạnh phúc không cần lúc nào cũng phải cười , đau khổ không phải lúc nào cũng nên khóc ...

K0 phải người nào ra vẻ hiểu người khác hay nghĩ rằng bản thân có thể đọc được suy nghĩ người  khác lại thật sự hiểu.. do họ tự suy diễn và ảo tưởng mà thôi .Ngược lại có người tưởng không biết gì nhưng lại hiểu nhiều hơn bạn tưởng

Không phải khi ta vui thì người khác cũng vui , có đôi lúc chính niềm vui của ta lại làm người khác buồn nhiều...đã có ai nói rằng không dám vui nhiều cũng vì sợ lại có nhiều người đau khổ.

Không phải người hay  ra vẻ hiểu ta , nói nhiều về ta mới là thật sự hiểu ta mà  ta còn cần phải cảm nhận được cách họ thật sự nghĩ trong tâm và cả những điều họ nói với ngừơi khác về ta như thế nào nữa.

Kẻ thù trong quá khứ không phải là kẻ thù mãi mãi , đến 1 lúc nào đó khi tất cả thù hằn được hóa giải, họ  lại trở thành những người ta thương yêu . Hiểu ra rằng không thể chỉ bằng những hiểu biết chút ít (dù là xấu đi chăng nữa) về con người mà ta có thể hiểu hết , đánh giá để rồi chỉ trích, phê phán họ .

Không ai là hoàn hảo, điều quan trọng là với những khiếm khuyết của họ ta có thể chấp nhận hay hòa hợp được không..

Và...đôi lúc ta cần 1 kết thúc đóng để mở ra 1 khởi đầu mới ...
Image

Khoảng " đóng " để có thể suy nghĩ , nhìn lại chính bản thân mình . Ta trần gian là vậy ...nhưng ta nên giữ lại chút trong sáng trong tâm hồn , gạt bỏ đi những suy nghĩ quá trần tục , con người sống cần hướng thiện , ai chẳng muốn yêu thương và được thương yêu ...ta sẽ quên ̉tất cả những thù hằn , ích kỷ  và cần thời gian bồi dưỡng lại tâm hồn , làm việc gì cũng phải có trách nhiệm với bản thân hoặc ít nhất trước khi làm việc gì cũng phải luôn nghĩ đến những người  thân- những người rất thương yêu ta, phiền muộn, liên lụy ta gây ra cho họ đã quá đủ rồi...

Cứ để mọi thứ ra đi ,những gì ở lại sau  mọi việc đã xảy ra mới thật sự đáng quý và nên trân trọng giữ gìn

Nhìn vào gương hoài thì cũng chỉ thấy mỗi khuôn mặt , chứ chẳng thể nhìn thấy và rửa được hết những vết bụi tâm hồn . Đôi khi ta cần nhìn lại chính mình , gạt bỏ những suy nghĩ quá tầm thừơng ,cần có cái nhìn trong sáng để hướng đến những điều tươi đẹp  hơn ...

-----------------------------

Đôi khi, bạn cần phải chạy thật xa và bạn có thể thấy ai sẽ chạy theo bạn...
Đôi khi, bạn cần phải nói nhỏ hơn để thấy được ai đang nghe mình...
Đôi khi bạn cần có một quyết định sai lầm chỉ để thấy được ai sẽ ở đó để giúp bạn sữa chữa nó...
 Đôi khi bạn cần để những người thân yêu đi khỏi để thấy được họ có đủ yêu bạn để trở về bên bạn hay không ...Image

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét