Xuân đáo bách hoa lạc
Xuân khứ bách hoa khai
Sự trục nhãn tiền quá
Lão tòng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Tiền đìnhtạc dạ nhất chi mai
Bản dịch :
Xuân qua, trăm hoa rụng
Xuân tới trăm hoa cười.
Trước mắt , việc đi mãi,
Trên đầu , già đến rồi.
Đừng tưởng xuân tàn hoa rụng hết.
Đêm qua sân trước , một cành mai....
Vấn đề nặng nề muôn thưở , quen và lạ như sống chết lẽ nào bỗng hóa nhẹ tênh như cánh mai vàng rơi xuống….màu vàng bát ngát của mùa xuân…
"Xuân đáo bách hoa lạc
Xuân khứ bách hoa khai"
Thiên nhiên hiện ra như 1 quy luật “Xuân qua trăm hoa rụng, xuân tới trăm hoa cười”. Tự hỏi Mãn Giác Thiền Sư sao k0 đảo ngược lại. Bởi người đời thường nghĩ” khai “ trước “lạc” ( sinh ra rồi mới chết đi), yêu hoa nở , hắt hủi hoa tàn , chú trọng sự rực rỡ viên mãn mà k0 thích héo tàn rơi rụng. Phải chăng vì thế mà cuộc hóa sinh của con người nặng nề nhất trong muôn loài. …!!!?Chẳng vì thế mà chỉ với 4 chữ:khứ-đáo, lạc-khai, trần gian đã quằn quại trong sinh tử biệt ly. Nhưng mình nghĩ, sự sống bắt nguồn từ cái chết, tre già măng mọc cơ mà. Lớp sau cứ nối tiếp lớp trước , cùng với những hy vọng , tinh hoa mà càng đẹp đẽ, rực rỡ hơn.đó là dòng chảy sinh hóa , con người k0 thể tách khỏi dòng chảy vĩ đại ấy, cứ nối tiếp nhau chảy đến vô cùng. Vấn đề là làm sao chấp nhận dễ dàng , nhẹ nhàng điều đương nhiên ấy…phải k0
Tôi và bạn đều phải gánh quy luật ấy, vậy thì tại sao con người k0 sống cởi mở với nhau hơn, xóa bỏ mọi khoảng cách , mọi hiểu lầm k0 đẹp để cuộc sống ngắn ngủi này tốt đẹp hơn , để nhân gian này luôn tràn ngập tình yêu thương ….
Cần lắm đấy những tấm lòng……
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét