có khi nào chưa nhận ra nhau ?!
Đâu là cảm nắng , gió thoảng ...
và đâu thật sự là tình yêu???!
Vẫn luôn cố gắng lắng nghe tim mình
Vậy mà cứ loay hoay ...
Khi có thêm người nào đó đến, em lại lo sợ và ngây ngô tự hỏi đó có phải là "anh" hay không...
Em hay lo sợ mình ngộ nhận... sợ làm khổ bản thân mình... rồi làm khổ luôn cả người khác
Khi dư dả những lựa chọn, liệu có thể làm con người ta mất dần cảm xúc ?!
Nếu chỉ duy nhất thì có lẽ sẽ tốt hơn phải không?
Ngốc thật!
Nhìn vào 1 đứa có vẻ hay mơ mộng như em, chắc chẳng ai nghĩ rằng lý trí trong em còn lớn hơn cảm xúc nhiều lần...
Em thấy mình cũng thật lạ...rất sợ mất bạn nên không dám vượt xa tình bạn trong mối quan hệ tốt đẹp
Ừ thì, em chẳng phải là con người đơn giản như họ nghĩ, rằng chỉ cần nhìn là biết ngay em đang nghĩ gì...
Có những lúc em đã cảm nhận thấy hạnh phúc đang ở đâu đó rất gần.Nhưng lại sợ hãi.Sợ nó đến nhanh quá, rồi lại vụt đi...
Có thể ai đó sẽ nghĩ, vì em tin và bắt đầu yêu...
Em tin anh thì có
Còn yêu, em không chắc
Em mới chỉ thích anh thôi...
Vì quá sớm để có 1 lời hứa hẹn
Em sẽ không tỏ thái độ nào cả
Em không cam kết với bất cứ một ai..
...
Em tin,
Rồi anh sẽ đến bên em... thật gần
và ta nhận ra nhau
....
Em đang giống anh...giống 1 cách kỳ lạ...Anh có thấy thế không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét